Album nhạc xưa bắt đầu tuần mới này của mình. Trong album toàn những cái tên quen thuộc gắn bó với Phạm Duy, những người trong đại gia đình của ông, những người gắn liền với nhạc của ông, được hoà âm bởi phù thuỷ âm thanh Duy Cường (cũng là con trai ông).

Người ta có vẻ đánh giá không cao Duy Quang, chứ mình thấy Duy Quang hát rất được. Giọng hát của Duy Quang điềm đạm và chững chạc, buồn một cách chậm chạp; giọng của Thái Hiền thì tha thiết, dịu dàng, thủ thỉ và quý phái.

Nói chung album nghe hay, có nhiều bài, ví dụ bài “Chuyện tình buồn” của Duy Quang, chắc trong đĩa này hát thuộc loại đạt nhất; nhưng mình thích nhất vẫn là “Đưa em tìm động hoa vàng” mà Thái Hiền hát. Đó giờ bài này giọng nam nổi nhất dĩ nhiên là Sĩ Phú, giọng nữ hát nổi nhất là Thái Thanh. Thật ra Thái Hiền trình bày nhạc phẩm này có những điểm hay khác Thái Thanh. Giọng Thái Thanh nổi tiếng chua và rền, nghe Thái Thanh hát “Đưa em tìm động hoa vàng” cứ có cảm giác hoang vu, tiếng vọng về từ một miền xa xăm nào đó; nghe Thái Hiền hát thì thấy lại nhẹ tựa gió thoảng, mây trôi.