Nghĩ cũng khá buồn cười, H.A.Tuấn đoạt Giải Triển Vọng của Sao Mai Điểm Hẹn cách đây cũng phải 8 năm rồi (2006), nhưng mà mình vẫn cứ suy nghĩ Tuấn vẫn là ‘ca sĩ trẻ’. Lê Hồng Phong gần đây có 2 ca sĩ trẻ tên Tuấn khá thành công: Đức Tuấn và H.A.Tuấn, trong suy nghĩ của mình, mình luôn đánh giá Đức Tuấn cao hơn, nhất là nhân dịp có lần về trường nghe Đức Tuấn hát mộc bài ‘Một lần đón đưa’. Còn H.A.Tuấn, nhắc lại, trong ấn tượng của mình vẫn chỉ là ‘ca sĩ trẻ’.

Á thế mầy, H.A.Tuấn lại làm mình vô cùng sững sờ và kinh ngạc khi xem anh diễn live tại ‘Ru mùa đông’ do Quốc Trung tổ chức ở Nhà hát lớn Hà Nội tháng rồi. Show chỉ có 3 ca sĩ: Hồng Nhung, Uyên Linh và Hà Anh Tuấn. Vốn dĩ ai cũng nghĩ 2 cô ca sĩ nữ ấy sẽ là điểm chính của chương trình, vậy mà theo mình, Hà Anh Tuấn lại là điểm sáng nhất của cả đêm diễn. Không như Uyên Linh hát khô khan và vô cảm xúc, Hồng Nhung quá điệu đà như con công sặc sỡ, khoe giọng ở những chỗ không cần thiết (nghĩa là ở hầu như 100% bài hát), thì Tuấn đêm đó bùng cháy, từ một đốm lửa nhỏ, trở nên rực rỡ trong đêm mùa đông lạnh giá ấy.

Khi Tuấn hát bài Mẹ Tôi của Trần Tiến, cả khán phòng sững sờ, Tuấn hát hay hơn cả Trần Thu Hà, hát hay hơn cả Đồng Lan. Ai muốn nghe thử có thể nghe ở đây

Sau đêm đó, mình bắt đầu nghiêm túc tìm nghe lại những album trước đây của Tuấn, và đã có lần mình nói, Hà Anh Tuấn thật sự bị underrated (bị đánh giá thấp) so với khả năng của anh.

Đầu tuần, lướt vu vơ trên mạng, thấy Tuấn ra single mới ‘Chuyện của mùa đông’ gồm 4 bài. Thường thì mình không hay viết về single, vì theo mình 4 bài là quá ít để nắm được cái hồn của album, cái tâm tình của người hát. Nhưng hãy xem đây là trường hợp khá đặc biệt, vì chủ yếu là mình muốn nói đến cảm nhận hiện tại của mình về Tuấn, sau thứ yếu mới là single mới của anh.

Tuấn bị cái là lưỡi hơi ngắn, dĩ nhiên mình không banh họng anh ra mà dòm vào, nhưng điều này có thể nhận ra khi nghe anh hát hay trả lời phỏng vấn. Vì thế khi nghe Tuấn hát, tinh ý có thể phát hiện nhiều chỗ anh bị ngọng. Và điều này có lẽ rất khó sửa. Single này cũng thế. Vì vậy mà nhiều người chắc sẽ không thích nghe Tuấn hát.

Tuy nhiên, nếu bỏ qua được vài chỗ ‘trúc trắc’ ấy, thì single này vẫn được. Được nghĩa là không phải quá xuất sắc, không có bài nào đủ tạo thành hit thật sự, nhưng 4 bài đều tròn trịa. Từ sáng tác nhẹ nhàng tên chủ đề của album ‘Chuyện của mùa đông’, đến bài hát tưởng như đã cũ ‘Để dành’ (Nguyễn Xinh Xô) hay bài ‘Tôi đang sống’ của VÕ Thiện Thanh, đến ‘Niềm tin’ – ca khúc mà Tuấn gửi gắm cho thế hệ giống như anh.

Mình đánh giá khá cao single này, phần vì chủ kiến cá nhân, phần vì đây là single đẹp và chỉn chu, tinh tế mà đầy trăn trở của một người trẻ hiện đại. Lại nói về chủ kiến cá nhân, nghe để thấy cái khát khao được hát của một người có những khiếm khuyết nhất định về giọng hát…