Ngày nay, nếu tìm kiếm từ “Lệ Quyên” trên các trang tìm kiếm trong và ngoài nước, chắc đến 90% kết quả trả về thông tin về nữ ca sĩ trẻ Lệ Quyên – người rất thành công vào những năm gần đây với hàng loạt album nhạc nhẹ, nhạc xưa, đặc biệt là album “Giấc mơ có thật”. Có rất nhiều bạn trẻ cho rằng, ca sĩ trẻ Lệ Quyên hiện là một trong những cái tên sáng giá đầy tiềm năng để có thể trở thành một diva sau lứa các diva Thanh Lam, Mỹ Linh, Hà Trần và Hồng Nhung. Tuy nhiên, có lẽ ít ai nhớ rằng, đã từng có một ca sĩ, cũng có tên Lệ Quyên, vào hơn 30 năm trước đã được gọi là “Nữ hoàng nhạc nhẹ”, là người được nhạc sĩ Dương Thụ nhận xét “Mỗi người có một thời của mình. Thời ấy, Lệ Quyên là diva duy nhất”. Và nhạc sĩ Nguyễn Cường đến giờ vẫn khẳng định: “Lệ Quyên là dấu ấn không ai lặp lại được”.

Vào tầm những năm 80, có lẽ không ai không nghe đến những cái tên như Vũ Dậu, Ái Vân, Cẩm Vân và Lệ Quyên… Tạm không nói về Vũ Dậu, vì những bài hát của cô đa phần đều là nhạc đỏ. Về nhạc nhẹ, thì có thể nói không ngoa rằng Ái Vân và Lệ Quyên thống trị làng ca nhạc thời đó. Vũ Dậu, Ái Vân và Lệ Quyên thường được đại diện các ca sĩ ‘nước nhà’ đi chinh chiến quê người, chủ yếu là các nước thuộc khối Xã hội chủ nghĩa Đông Âu. Như trong số hiếm các ‘vi-déo’ còn sót lại trên mạng, chúng ta thấy có:

– Ái Vân hát tại Mạc Tư Khoa năm 1982 bài “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng” http://www.youtube.com/watch?v=XFka6UIVt_Y
– Vũ Dậu và Lệ Quyên biểu diễn tại liên hoan âm nhạc Télévariété, Tiệp Khắc năm 1982 bài “Gửi lại em” http://www.youtube.com/watch?v=JeCobArSCXE

Lại quay về Lệ Quyên, có lẽ ít người biết là những sáng tác thời buổi đầu góp phần giúp nhạc sĩ Dương Thụ nổi tiếng là do Lệ Quyên trình bày. Thậm chí có những ca khúc như “Họa mi hót trong mưa”, “Tiếng sóng”, là Dương Thụ sáng tác riêng tặng Lệ Quyên.

Dương Thụ cũng từng phát biểu trong một cuốn sách của mình “Không có Lệ Quyên thì không có Dương Thụ”. Chính nhờ bài “Hơi thở mùa xuân” do Lệ Quyên trình bày, nhạc sĩ Quang Vinh (nay là giám đốc Nhà hát Ca múa nhạc Việt Nam) phối khí, nghệ sĩ Tôn Thất Chiêm đệm piano đoạt giải ở “Liên hoan Giọng hát hay toàn quốc”, nhiều người mới biết đến cái tên Dương Thụ hơn. Sau đó Dương Thụ và Lệ Quyên tiếp tục hợp tác đưa những bản như “Họa mi hót trong mưa”, “Tiếng sóng biển”, “Bay vào ngày xanh”… thành hit.

(có một điều khá trùng hợp “Họa mi hót trong mưa” cũng là ca khúc giúp Khánh Linh, con gái của NSƯT Vũ Dậu gần đây gầy dựng được tên tuổi).

Đang trên đỉnh thành công, Lệ Quyên theo chồng sang Pháp, và từ đó sự nghiệp ca hát của cô dần dần bị lãng quên vì không tìm được đất diễn.

——————–

Người ta nói có hai bài của Dương Thụ mà Lệ Quyên trình bày hay nhất, đó là bài “Tiếng sóng biển” và bài “Họa mi hót trong mưa”. Bài “Tiếng sóng biển” (bản thu vào những năm 80) có thể nghe ở đây: http://www.youtube.com/watch?v=o1gMSKSC2qU, chỉ tiếc bản “Họa mi hót trong mưa” do Quang Minh hòa âm giờ không biết kiếm ở đâu.

Năm 2007, Lệ Quyên có trở lại sau một thời gian dài và tung ra album “Có lẽ nào anh lại quên”. Trong album này, cô hát những bài quen thuộc và gắn liến với tên tuổi cô: từ bài “Hơi thở mùa xuân” đưa cô đoạt giải A liên hoan, đến bài “Tiếng sóng biển”, “Họa mi hót trong mưa” hay “Hoa sữa” một thuở.

Album này, mình nghe qua bài “Tiếng sóng biển” và so sánh với bản thu những năm 80, thấy vẫn ít nhiều giữ được chất giọng của Lệ Quyên (dù dĩ nhiên, vẫn không bằng những ngày tháng cũ), nên tạm chấp nhận được rằng mình đang nghe diva Lệ Quyên thuở nào.

Không phải so sánh diva những năm 80 và các diva thời điểm hiện tại, hoặc là do giọng ca thu âm vào năm 2007 không thể bằng giọng hát của cô vào thời đỉnh cao, nhưng những bài trong album này, thú thật mình nghe lần đầu qua giọng hát của những Mỹ Linh (Trên đỉnh phù vân), Thanh Lam (Hoa sữa), Họa mi hót trong mưa (Hồng Nhung)… nên mình quen thuộc với giọng ca của các nữ ca sĩ ấy hơn. Tuy nhiên, nếu thử đem bài đầu tiên “Hơi thở mùa xuân” – bài từng được cả ba giọng ca: Thanh Lam, Mỹ Linh, Hồng Nhung trình bày, thì bản của Lệ Quyên vẫn có những nét rất riêng, không lẫn vào đâu được, đặc biệt là có những câu, những chữ cô hát và luyến luyến rất “đắt”, đó là những điểm sáng khiến mình thích ca khúc này.

Nhìn chung, đây là một album, với mình là nghe được, nhất là nghĩ về những câu chuyện ngoài lề nhưng không kém phần quan trọng tạo nên ca khúc – nghĩ đến mối tình đơn phương của chàng nhạc sĩ tặng cho nữ hoàng nhạc nhẹ vào thời điểm đó…