Vào thời điểm phát triển cực thịnh của các Boy Band ở Việt Nam, vốn rập khuôn theo hình mẫu Tây Phương với hình ảnh bóng mượt, hào nhoáng và các ca khúc dễ nghe, dễ thuộc, thì AC&M xuất hiện (vốn tách ra từ dàn hợp xướng của phòng trà ATB) và thổi làn gió mới vào nền nhạc Việt, với cách hát Acapella lạ lẫm nhưng được giới trẻ yêu thích. AC&M trong trí nhớ của tôi là một boy band rất lịch lãm và hiện đại, một điểm nhấn thú vị mà có lẽ phải lâu nữa mới tìm được một nhóm nào như thế. Vì vậy, khi AC&M tan rã, và các thành viên trong AC&M tung ra album solo, tôi mong đợi rất nhiều.

Hai tên tuổi được nhắc đến nhiều nhất ở AC&M ngày đó: Hoàng Bách và Nam Khánh, thì theo tôi, Nam Khánh vụt lên như một giọng ca cực đẹp. Gần đây, người ta hay nói nhiều đến Tùng Dương, Bằng Kiều hay Trần Thái Hòa, Lê Hiếu hay Đức Tuấn… Dĩ nhiên, mỗi nam ca sĩ sở trường một lĩnh vực khác nhau, nhưng trong số các album của các nam ca sĩ Việt gần đây, rất khó kiếm được album nào đẹp lung linh như ‘Yêu & Mơ’ của Nam Khánh. (Một nam ca sĩ rất có-tiềm-năng, nhưng theo kiểu khác, mà nếu có thời gian sau tôi sẽ nhắc đến – là Hà Anh Tuấn).

Khi trong AC&M, Hoàng Bách hoàn toàn không lép vế so với Nam Khánh, cả về chất giọng lẫn phong cách, thậm chí Hoàng Bách còn có ưu điểm là sáng tác tốt, với hai bài hát thuộc hàng ‘thương hiệu’ AC&M: “Chuyện chàng cô đơn” và “Đêm nay có mưa rơi”. Ấy thế mà sự nghiệp solo của Hoàng Bách, dù được báo chí đánh giá cao (?), với tôi hoàn toàn không có gì ấn tượng, nếu không muốn nói không thể đạt mức chấp nhận được với giọng ca đầy tiềm năng như anh.

“Trời còn mưa mãi” là album được phát hành gần đây (trong khoảng thời gian cuối năm) của Hoàng Bách, chủ đề là các ca khúc nhạc Nhật.

Người Việt mình không nghe nhạc (khá-xưa) Nhật nhiều lắm. Hầu hết những bài nhạc được giới trẻ yêu thích đều là từ nhạc Hoa, hoặc nghe giống nhạc Hoa. Ấn tượng đầu tiên của tôi về nhạc Nhật chắc là bài “Biển trắng” và “Tình thôi xót xa” do Lam Trường trình bày. Nhạc Nhật trong tôi không cổ và da diết như nhạc Hoa, nó đều đều, nhẹ nhàng và khá tinh tế – nhưng vì thế nên hơi khó nghe.

Hoàng Bách giọng nên dành cho các bài nhạc có âm tiết và cách trình bày hiện đại, tinh tế, chứ không hát hợp những bài ảo não và da diết quá đâu. Đó là những cảm giác bật lên đầu tiên trong tôi lâu rồi, khi lần đầu nghe ‘Thoáng mây bay’ – album nằm trong Classic Series hợp tác cùng Music Faces của Đức Trí vài năm trước. Vì vậy, khi tình cờ thấy album ‘Trời còn mưa mãi’ này, tôi nghe trong tâm trạng khá háo hức và mong chờ, vì tôi nghĩ nếu Hoàng Bách hát tinh tế xíu, thì ắt sẽ hợp lắm đây.

Á vậy mầy…

Có thể Hoàng Bách quá tự tin vào giọng-hát-nhạc-viện được đào tạo bài bản của mình nên anh quyết định giữ lại hoàn toàn cách phối khí của các bài trong album này theo phong cách phối khí đã quen thuộc – và đã được đóng-thương-hiệu các ca sĩ nam, nữ nổi tiếng khác đi trước. Có thể anh nghĩ, giọng hát và cách trình bày của anh là đủ để thính giả cảm thấy sự khác biệt (theo nghĩa hay hơn). Quả thật là có khác biệt.

Khi nghe album này, không quá khó để nhận ra cách hát như đứng dưới vai trò của người thuật chuyện, chứ không còn là người trong câu chuyện của nam ca sĩ. Cũng khó cho anh, với các ca khúc về nỗi đau và chia ly của nhân vật chính, như ‘Sa mạc tình yêu’, ‘Tan tác’, ‘Tàn tro’… đa phần các bản trình bày thành công là đều của các kiều nữ yếu đuối và mỏng manh như sương, cất tiếng hát lên đã đủ khiến người thương (điển hình là Ngọc Lan hay Đặng Lệ Quân của Đài Loan). Bảo một người đàn ông đang gắng xây dựng phong cách lịch lãm như Hoàng Bách hát đúng kiểu đó, và với kiểu phối khí quen thuộc đó, thì ắt là không được. Khi mà anh gắng để làm, thì kiểu hát của anh đã lại đi về hướng dửng dưng; mà khi thuật chuyện anh dửng dưng, thì sẽ dễ khiến thính giả nghĩ anh hời hợt.

Đánh giá quá khắt khe thế thì cũng thấy hơi áy náy, vì giọng Hoàng Bách hoàn toàn không dở, nhưng quả thật anh làm khó thính giả quá. Anh muốn giữ cách hòa âm, phối khí như kiểu xa xưa (trong bài phỏng vấn nào đó của anh đã nói thế), nhưng nếu thính giả nào đã quen với các bản nhạc qua giọng ca quen thuộc năm nào, thì sẽ khó để thấy bản của anh hay. Liệu không biết những ai chưa từng nghe qua, thấy yêu thích những bản năm nào, thì có thấy album này của Hoàng Bách hay không? Chứ tôi làm không được rồi đấy..