Record thứ 3 của Carole King và cũng là record mình mua gần nhất. Bình thường nhắc đến King, giới phê bình chỉ nhắc đến Tapestry Music, vì tưởng chừng 2 album đó đã là đỉnh cao của một King gồ ghề hát thu hút, và một King sáng tác đẹp và đầy ý nghĩa. Nhưng những album sau thì không biết thế nào, chứ riêng Rhymes & Reasons – album thứ 4 của King, với mình đã là một chút thú vị khác.

Nếu đã từng nghe qua Carole King ở 2 album trước thì chắc sẽ khó lòng nhận ra cô trong Rhymes & Reasons. Nó u ám và xám xịt. Nó đen tối và chán chường. Cứ như King ngày nào đầy tươi trẻ đã đi đâu mất vậy.

It’s a gray, gray gloomy day
A strange and moody blues day
Gotta get through, gotta get through another day

Đấy, những lời nhạc như thế đấy (bài Gotta Get Through Another Day). Cũng lấy bài này làm ví dụ, vì mình nghĩ bài này nêu được cái cảm xúc tâm lý chung của toàn album. King viết

Some say that time brings a better understanding
Of the rhyme and reason to it all

Không ai biết chuyện gì đã xảy ra với King ở cái khoảng thời gian ngắn giữa MusicRhymes & Reasons. Nhiều người nói, sau khi đạt gần như tới đỉnh của thành công và danh tiếng, thì King không còn quan tâm tới khía cạnh thương mại nữa, và cái chất nhạc ‘tối’ này mới là chính cô. Điều này, ắt ngoài King ra, không ai có được câu trả lời chắc chắn. Giai điệu của album này nhìn chung không được xuất sắc như 2 album trước, dù vẫn có những đoạn piano đầy đặc trưng, nhưng giọng của King mình có cảm giác hát thế này hợp hơn. Vẫn còn chút gì đó thô ráp như trước đây, nhưng giọng cô đã ấm hơn và đầy chất tự sự hơn nhiều.

Nghe King ở record này, có cảm giác đây mới là chính cô.