này em đã khóc, chiều mưa đỉnh cao
Ai cũng ghét mệt mỏi. Anh cũng thế. Người ta ghét mệt mỏi, vì nó làm cho người ta uể oải, thiếu sinh khí. Anh ghét mệt mỏi, vì nó làm anh nhớ em. Anh… Read More »này em đã khóc, chiều mưa đỉnh cao
Ai cũng ghét mệt mỏi. Anh cũng thế. Người ta ghét mệt mỏi, vì nó làm cho người ta uể oải, thiếu sinh khí. Anh ghét mệt mỏi, vì nó làm anh nhớ em. Anh… Read More »này em đã khóc, chiều mưa đỉnh cao
Tôi còn nhớ, Sài Gòn có một quán cafe rất lạ, nơi nhạc mở chỉ như tiếng muỗi vo ve. Có dịp ngồi nói chuyện với bác chủ quán, thì bác ấy cho biết: Đó… Read More »Tản mạn Trịnh Công Sơn
Đợt rồi nhân dịp đưa cho ông anh xem bài “Văn học – Thi ca – Âm nhạc – Từ thời đại đến thời đại – II”, tôi có tranh luận với lão hàng lởm… Read More »Tôi nghe Trịnh – những nốt nhạc lạc điệu…
Anh viết những dòng này khi đang ở cafe sách. Cafe sách dĩ nhiên là có sách, không những thế mà còn có rất nhiều, và có cafe, cafe không phải thuộc dạng ngon lắm,… Read More »Cafe sách