Skip to content

Xanh Dương và tôi

Pantera – con khủng long của dòng Thrash Metal cuốn hút tôi bằng những giai điệu đầy mạnh mẽ, những cú riff guitar chắc nịch của Dimebag và giọng hát điên cuồng đầy phẫn nộ của Phil.

Khi tôi đang bị những phút giây buồn bã nhất nhấn chìm, thì Cemetery Gate của Pantera là bài nhạc mà tôi để chế độ repeat cả đêm.
Khi tôi lái xe phóng vù vù qua những con đường thẳng tắp, qua những cánh đồng cháy vàng rực đặc trưng của Texas, thì bài tôi hay mở là Cowboy from hell.
Nhưng trên tất cả, tôi thích Walk của Pantera nhất.

You can’t be something you’re not
Be yourself, by yourself

***

Phim Tham vọng biển cả của Hàn Quốc có câu:

Kí ức thì không dễ gì phai nhoà, còn tình cảm thì quên rất nhanh…

Có những thứ không thể quên, có tốn cả cuộc đời cũng không thể quên. Nhưng không quên và luôn nhớ là hai khái niệm cách xa nhau hàng ngàn năm ánh sáng.

Khi tôi bảo hiện tại, tôi không nhớ gì về những nỗi đau trong quá khứ thì nhiều người không tin, nhưng thật sự là thế. Tin tôi đi, tôi không tìm ra lí do nào để nói dối các bạn – ít ra là trên blog này.

***

Be yourself, by yourself…

Tôi không phải là người đa nhân cách. Tôi là một tôi duy nhất, chỉ có thể hiện ở nhiều mặt khác nhau: tán gái như điên trên Facebook, chửi gái liên hồi ở YM, và một tôi ở Xanh Dương này.

Nhiều người đánh đồng Xanh Dương và người cũ của tôi. Hương gọi tôi là Blue của em, không có nghĩa là tôi chưa từng là tôi trước khi cô ấy gọi tôi như thế. Một phần trong tôi vẫn luôn là tôi, từ lúc tôi có nhận thức, chỉ có cái phần đó nó được gọi là Blue, từ khi tôi quen Hương.

Chia tay Hương, không có nghĩa tôi không còn là tôi. Khi một phần trong tôi vẫn còn là Xanh Dương, không có nghĩa là tôi vẫn còn đau khổ vì Hương.

***

Cái chuyện đơn giản thế, sao nhiều người lại thấy khó hiểu?

-Blue.

Tags:

8 thoughts on “Xanh Dương và tôi”

  1. Em thắc mắc, nếu đã “You can’t be something you’re not” thì lại thêm câu “Be yourself, by yourself” để làm gì? Chẳng phải là khuyên người ta làm một chuyện đương nhiên? Thật thừa thãi phải không? Hay người ta không hiểu hết ‘self’ của mình? Hay người ta bất lực với ‘self’ của mình? Trường hợp này, nếu chuyển hết you thành I và yourself thành myself thì em sẽ thích hơn nhiều.
    Cũng vì em không phải người đa nhân cách nên không đưa địa chỉ YM. 😛

  2. Nope, bạn không thể trở thành một người khác, và bạn là chính bạn đó là hai chuyện khác nhau.

    Thế này nhé: anh có thể biết anh không thể giả vờ như anh là một người khác, nhưng việc anh thừa nhận anh là chính anh hay không lại là chuyện khác.

  3. Có những thứ không thể quên, có tốn cả cuộc đời cũng không thể quên. Nhưng không quên và luôn nhớ là hai khái niệm cách xa nhau hàng ngàn năm ánh sáng.

    So true! 🙂

  4. Hơ hơ, thế mà em tưởng anh tán gái như điên ở Y!m và chửi gái ở FB??? Nói cho em biết em nhầm chỗ nào :-s

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *