Anh viết bài này khi đang là lúc buổi đêm tối mịt mù. Ánh đèn vàng nhợt nhạt ở mái hiên sau nhà như lạc lõng trong bóng đêm vô tận. Ở cái xứ này, ban ngày thì nắng vô cùng, nhưng về đêm thì lạnh lẽo và âm u. Anh nằm trên ghế sofa trong phòng khách nhìn ra những cây thông trong vườn vươn thẳng đứng, trầm tư và câm lặng. Nhà mới chưa có Internet, anh chỉ biết nằm đó nghe nhạc và nhớ em.
Trong cẩm nang “1001 bài nhạc không nên nghe khi đang nhớ”, có bài mà ngày ấy anh gởi cho em ấy – While your lips are still red, mà anh dịch ra với cái tên cực kì sến là “khi môi em còn tươi màu son mới”. Ờ, thế mà ngay lúc này anh lại nghe bài đấy.
Bài nào của Nightwish chẳng hay đâu nhỉ? Nhưng bài anh thích nhất là bản nhạc này, những Nemo, Wish I Had An Angel, Over The Hills And Far Away… chỉ đành xếp sau thôi. Thằng bass Marco nhìn như bọn hải tặc với chùm râu xoắn tít thế mà giọng trầm và ấm ghê. Anh thích nó từ hồi nó chiến bài Phantom of the Opera cùng Tara trong liveshow End of an era rồi, nhưng tới bài này thì mê nó hẳn.
Nhạc lừa tình thì bài nào chả kết cấu giống nhau, bọn Nightwish này cũng thế. Gì thì gì chứ cứ violin, piano kết hợp lại thì kiểu nào chả du dương. Cơ mà lời bài này thật sự có ý nghĩa.
Cả bài chỉ có đoạn này được lập đi lập lại nhiều nhất
Kiss while your lips are still red
While he’s still silent
Rest while bosom is still untouched, unveiled
Hold another hand while the hand’s still without a tool
Drown into eyes while they’re still blind
Love while the night still hides the withering dawn
Hôn đi khi môi em còn tươi đỏ
Khi mà anh ấy vẫn thái độ lặng câm
Hãy yên lòng khi tâm hồn em còn khép kín
Nắm bàn tay khi còn trơ trọi
Đắm chìm nhau trong đôi mắt mù loà
Và yêu khi màn đêm che giấu bình minh héo úa
Không có bắt đầu thì không có kết thúc – đôi khi người ta vẫn mượn câu này để biện hộ cho việc e dè, ngần ngại trong tình yêu. Làm sao để nói với em đừng bao giờ sợ kết thúc, bởi như Dr Manhattan trong Watchmen từng nói Nothing ends. Nothing ever ends. Cái chữ end ấy, nhiều khi nó không đơn thuần như người ta nghĩ đâu em. Một khi vẫn còn nhớ đến nhau, thì không điều gì là kết thúc cả.
À, anh buồn quá hoá rồ rồi đấy, viết thế này giống như dụ em yêu anh đi. À không, chắc là do nhớ quá đấy thôi.
Mà thật ra, có đêm nào không là nỗi nhớ đâu em…
070809
B.l.u.e.