Giờ đang là 2h sáng.
Nếu như bình thường thì giờ này anh đang nghe Rock, không những thế, anh còn biết chắc chắn là anh đang nghe đi nghe lại bài The Misery của Sonata Arctica.
Hôm nay cũng là một ngày bình thường, chỉ khác là anh đang nghe Thanh Lam.
Anh nghe nhạc trữ tình cũng nhiều. Ai thích nghe và theo dõi diễn biến âm nhạc Việt Nam vài năm qua, thì chắc hẳn phải thừa nhận rằng Thanh Lam là một trong những ca sĩ nữ xuất sắc nhất trong làng nhạc Việt Nam đương đại, một trong không ít người có thể gọi là diva.
Tuy nhiên, anh biết đến Thanh Lam lần đầu tiên không từ nhạc của cô, mà từ tai tiếng của cô.
Ngày ấy, dư luận xôn xao bàn tán khi nghe album nhạc Trịnh “phá cách” của cô. Nói là xôn xao bàn tán cho nó thời sự thôi, chứ thật ra là người ta chê không ngớt. Anh vẫn còn nhớ có một lão trên một 4rum cũng khá lớn, đã mạnh mồm gọi cô là “hiếp dâm nhạc Trịnh”.
Topic đó anh cũng đọc, nhưng đọc xong không có ấn tượng gì cả, thậm chí anh quên luôn cả cái tên Thanh Lam – tài năng được khen ngợi lẫn những lời chê bai nhắm vào cô.
Tầm vài tháng trở lại đây, anh bắt đầu nghe Thanh Lam.
Tầm vài tuần trở lại đây, anh rất thường nghe Thanh Lam.
Anh nhận ra giọng hát của Thanh Lam đối với anh chỉ có thể mô tả bằng một cụm từ “người đàn bà hát”. Giọng của cô tràn ngập những tâm tư đặc trưng của đàn bà – phụ nữ, những tâm tư mà có lẽ cả đời này cánh đàn ông (kể cả người thông thái như anh) cũng không thể hiểu.
Người ta nói trong 4 diva của làng nhạc Việt, thì Thanh Lam có cá tính mạnh nhất. Nhưng dù mạnh mẽ thế nào thì phải chăng bản tính đàn bà sinh ra là đã yếu đuối. Trong chuyện tình cảm càng rõ nhất, nghe Thanh Lam hát các bài tình ca, cứ có cảm giác đó là tâm trạng của một người đàn bà đích thực, đầy khắc khoải, đầy nghẹn ngào…
Dĩ nhiên, anh nhắc lại, đây chỉ là cảm giác của anh.
Có nghe Thanh Lam hát “Lối cũ ta về”, có nghe cái giọng nghèn nghẹn khi cô hát tới cụm từ “nỡ bỏ em đi mãi” mới thấy rùng mình. Nó thật quá
Người yêu ơi, nay anh đã bỏ ra đi. Sao anh nỡ bỏ em đi mãi
hay trong bài “Chia tay hoàng hôn”
Em phải về thôi, xa anh thôi…
Anh hiểu rằng, trong chuyện tình cảm, không nên đem tư tưởng, suy nghĩ của mình mà áp đặt lên phụ nữ. Bởi chung qui, ta chẳng thể hiểu nổi họ.
Anh vẫn không thể nào giận, hận hay ghét người anh từng yêu. Do anh yếu đuối, hay do anh cảm thông những khó khăn, những trăn trở của cô ấy. Anh cũng không biết. Anh không nhận là mình yếu đuối đâu, vậy chọn vế sau nhé.
Thôi cũng muộn rồi, anh đi ngủ vậy, các tình yêu rảnh thì nghe thử album Lam Xưa xem sao nhé Thanh Lam – Lam Xưa
Lần sau nếu rảnh chắc sẽ viết về tâm trạng của “người đàn bà viết” Thương Nguyệt với Thất Dạ Tuyết…
B.l.u.e.