Skip to content

Giá đâu đó có người đợi tôi

(hay còn gọi là Nhật kí ngày trước ngày Giỗ Tổ)

Tối nay, anh ngồi cafe Ta-Kê cùng với Cờ Lau, Bảo Bảo, GS và Shea.

Nhìn chung bọn anh trò chuyện rất vui vẻ trong bầu không khí vô cùng thân mật, theo đúng tinh thần hữu nghị, đoàn kết và phát triển bền vững giữa các dân tộc. Các chủ đề được mang ra bàn luận thì vô thiên lủng, từ những điều nho nhỏ giản đơn kiểu tình yêu và tình dục, chính trị, văn hoá, văn minh nhân loại đến các lĩnh vực cao siêu như thần thoại Hy Lạp, nhân sinh quan.

Tình cờ, GS hỏi một câu:

Điều gì mày sẽ nhớ nhất khi rời Việt Nam?

Các bạn anh lần lượt đưa ra câu trả lời khác nhau. Anh ứ phải là cái máy ghi âm để giờ phát lại lời bọn nó, phỏng ạ! Với trong đây anh là nhân vật chính, thì bàn về bọn nó nhiều làm gì *cười duyên*. Riêng anh, anh chợt nghĩ đến một cuốn sách mà hồi đó GS mua tặng (bạn) gái: Giá đâu đó có người đợi tôi

Cách đây một tháng, anh biết anh sẽ nhớ về người mà anh cho là sẽ đợi anh.

Hôm nay, nụ cười gượng của anh không phải là một câu trả lời đích thực.

Nếu tình cờ các cô các chú nào vào đây thấy post này, thì đừng lên giọng tuyên huấn táng cho anh một bài diễn văn tràng giang đại hải nào là tình yêu tổ quốc, yêu quê hương, yêu những đồng lúa xanh rì bát ngát, yêu cánh cò bay sải cánh, yêu truyền thống dân tộc cha ông…

Ai cũng cần thứ gì để nhớ, để quay về. Người ta không thể sống mãi với lí tưởng, người ta cần sống với một hình ảnh, một mục tiêu cụ thể nào đó.

Anh đang băn khoăn, nếu ngày mai (tỉ dụ thế) anh có đi nước ngoài (du học, qua quét đường…), thì anh sẽ bám víu vào thứ gì để giữ cái sự thôi thúc anh quay trở về đất nước anh…

… khi ở đây, đã không còn ai đợi anh nữa rồi.

Em ơi Hà Nội Phố, ta còn em…

B.l.u.e.

Tags:

2 thoughts on “Giá đâu đó có người đợi tôi”

  1. Tao thề là tao chưa bao giờ mua quyển đó tặng bất cứ thể loại gái nào nhé /:)
    Quyển đó sến thị dân bỏ mẹ :-:P

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *