Khá trùng hợp ngay khi hôm qua mình vừa nghe mini album đầu tay của quán quân Giọng Hát Việt là Hương Tràm, thì hôm nay đã lại thấy có album của á quân Việt Nam Idol Văn Mai Hương trên zing mp3. Dù vô tình hay có ý, thì ít nhiều mình (hay người nghe khác) cũng có chút so sánh giữa hai giọng ca đã một phần khẳng định được tài năng nhưng còn khá trẻ này.

Cả Tràm lẫn Hương đều sở hữu giọng hát đầy nội lực, những giọng hát cuốn hút mà không cần kĩ thuật thanh nhạc rất nhiều, những giọng hát mà khi vừa cất lên đã có thể khiến người nghe xuýt xoa vì thích thú. Cả hai đều đi theo con đường khá ‘cơ bản’: đoạt giải trong các cuộc thi âm nhạc (truyền hình) có tiếng, đến phát hành single riêng, và rồi tung ra (mini) album. Chưa biết ê-kíp đứng sau Tràm là ai, nhưng ê-kíp của Hương khá bài bản, cả về truyền thông lẫn nghệ thuật.

Mình thích Văn Mai Hương hơn Uyên Linh, vì chất giọng trong trẻo nhưng đầy cá tính của cô bé, và vì cách cô bé hát, đẹp và sôi nổi như tuổi trẻ của cô. Mình không biết sao ê-kíp của Hương lại chọn cho cô bé đi khác cái phong cách dance và RnB vốn rất hợp và cuốn hút của cô trong ‘Nếu như anh đến’. Theo mình đó là một bước đi khá vội.

Văn Mai Hương của “Mười tám +”, đúng như tên album và định hướng của Huy Tuấn, là một Văn Mai Hương đầy chín chắn. Đúng là tông nhạc của album vẫn rất hiện đại, sạch sẽ và tươi mới, nhưng mình vẫn thấy nhớ nhớ Hương của thời mới đoạt á quân Idol hơn. Người nghệ sĩ là luôn phải làm mới mình, cũng có thể Hương vẫn đang gắng định hình phong cách phù hợp, nhưng thật ra Hương vẫn chưa ‘xài-hết’ cái tiềm năng của sự kết hợp ‘tuổi trẻ – sôi nổi’ mà.

Quay lại “Mười tám +” của Văn Mai Hương đẹp, đẹp vì những album do Huy Tuấn sản xuất có album nào không đẹp? Và Huy Tuấn có quá đủ kinh nghiệm làm album đầy tính chuyên môn nghệ thuật nhưng vẫn đảm bảo có sức hút trên thị trường. Nhưng Văn Mai Hương chưa đạt đến tầm của Mỹ Linh, nên cái đẹp của “Mười tám +” là một cái đẹp rất tròn trịa, đến mức thiếu điểm nhấn. Giữa những bài ballad nhẹ nhàng, Văn Mai Hương có xen vào một vài bài nhạc sôi động, như bài Tango lúc kết thúc, nhưng đó vẫn chưa hoàn toàn tạo thành điểm nhấn. Như mình đã nói ở trên, các ca khúc được xem là chủ lực trong album như ‘Chậm lại một phút’, ‘Riêng mình anh thôi’ hay ‘Giấc mơ thức tỉnh’ vẫn còn thiếu gì đó để người ta nghe mãi, nhắc mãi và sẽ nhớ, ít nhất là như ‘Nếu như anh đến’ ngày nào.

Hoàn toàn rất tốt cho album của một ca sĩ trẻ, Văn Mai Hương còn có rất nhiều thời gian. Hương hoàn toàn đủ khả năng để đạt đến thành công như Mỹ Tâm hiện tại, nhưng để phát huy hoàn toàn nội lực của cô, có thể tiến xa hơn nữa, thì còn rất nhiều yếu tố. Hi vọng vào những điều tốt đẹp nhất trong tương lai cho cô bé :”).