Những ai theo dõi Thúy Nga Paris By Night dạo gần đây chắc có ấn tượng với anh chàng ca sĩ đầu trọc lóc và cái tên rất oách: Thiên Tôn. Và cũng không khó để nhận ra, với kiểu làm của Thúy Nga hiện tại, có thể nói họ đặt rất nhiều hi vọng vào Thiên Tôn trong việc trở thành một tên tuổi có thể tiếp bước Bằng Kiều, sau khi Trịnh Lam hơi bị chững lại một cách khó hiểu.

Thiên Tôn đoạt giải trong cuộc thi ca hát nào đó của cộng đồng người Việt bên Mỹ, sau đó ‘vào’ Thúy Nga. Thiên Tôn trước khi thành ca sĩ chuyên nghiệp thì đã từng làm việc liên quan đến âm nhạc, anh dạy từ hát tới đàn. Vì vậy, tuy bảo Thiên Tôn là ca sĩ trẻ, nhưng cách anh trình diễn trên sân khấu lại mang dáng dấp của một ca sĩ nhiều kinh nghiệm. Lần đầu tiên nghe Thiên Tôn hát (cũng là lần đầu anh xuất hiện trên Paris By Night), tôi rất ngạc nhiên khi thấy dường như anh biến cả sân khấu trở thành sân nhà, thành khung diễn của anh.

Thúy Nga những năm trở lại đây tạo rất nhiều đất diễn cho lớp ca sĩ trẻ, và rất trẻ. Khi mà thế hệ những người nghệ sĩ già, những chứng nhân âm nhạc ngày cũ của một đấy nước đầy biến động lịch sử đã ngày lại ngày ít xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu, sự tồn vinh và hi vọng phát triển của làng nhạc hải ngoại được đặt lên vai những tên tuổi mới toanh ấy. Chúng ta thấy Thúy Nga lăng xê cặp đôi Mai Tiến Dũng – Tóc Tiên ở thể loại nhạc trẻ sôi động, trước đây là Quang lê – Mai Thiên Vân ở nhạc tình quê hương mang âm hưởng dân ca, và những Trịnh Lam, hay gần nhất là Đình Bảo, Thiên Tôn ở thể loại nhạc trữ tình. Và “Hương Xưa” là phép thử đầu tiên của Thiên Tôn.

Thiên Tôn hẳn là rất tự tin khi album đầu tay đã toàn là những bài cực kì khó hát, từ nhạc Vũ Thành An, cho tới Từ Công Phụng, đến Đoàn Chuẩn & Từ Linh, Cung Tiến… Hát mấy bài ‘kinh điển’ thế này, chỉ hát hay một bài đã là khó, nói gì đến việc cả 11 bài trong album.

Lại nói về giọng của Thiên Tôn, giọng của chàng ca sĩ ấy cũng trong và đẹp như đôi mắt của anh. Giọng Thiên Tôn cao và rất đẹp, tuy không cao được như Bằng Kiều nhưng nghe khỏe khoắn và lãng mạn, chứ không như giọng anh Kiều, nhiều lúc lên cao vút nghe rất ẻo lả và gồng mình. Thường dân Việt bên này nghe quen các giọng ca nhạc vàng ủy mị rồi nên vốn ít nghe được những giọng ‘bán cổ điển’, nhưng may là gần đây, xu hướng đó đã thay đổi, vì vậy Thiên Tôn có rất nhiều đất dụng võ.

Quay lại album này, tuy là các ca khúc cũ, nhưng Thiên Tôn không trình bày theo cách các ca sĩ cũ trình bày. Dùng chữ cao sang cho nhạc thì không hợp, thôi dùng từ ‘lịch lãm’ vậy. Các bài trong album này đều được trình bày rất lịch lãm. Tuy vì thế mà bớt đi cái chất đầy tâm sự da diết của nhiều bài hát, nhưng sự lịch lãm, hiện đại đó lại rất phù hợp với người trẻ. Trong album, nhiều bài Thiên Tôn hát cực giống Bằng Kiều, nghe không kĩ là dễ bị nhầm ngay, nhưng nếu để ý thì vẫn có nhiều chất riêng.

Note thêm nữa là Thiên Tôn hát còn có vẻ hào hoa hơn anh Bằng Kiều bóng lộn quá mức….