khi người ta trẻ, trước mỗi thềm năm mới, người ta tự viết ra cho mình một lô một lốc các điều cần làm và quyết tâm làm trong năm mới, dù họ biết, cái sự khắc nghiệt và đồng bóng của cõi đời, sẽ không bao giờ cho phép họ – những con người yếu đuối, nhỏ nhoi, được đi theo cái lộ trình mà họ đã vạch ra ấy

ấy thế, năm này qua năm khác, khi thời gian đang bò lê bò lết những khoảng khắc cuối cùng của một năm – dần – đã – cũ, người ta lại hay ngồi, tập trung, và viết cái – gần – như – vô – nghĩa đó

2011 resolution với anh, chỉ đơn giản như một câu của Guillaumet trong Cõi người ta:

Anh chống lại mọi cám dỗ. Anh bảo: nằm ở trong lòng tuyết, con người ta mất tuốt hết linh tính tự vệ. Đi suốt hai, ba, bốn ngày đường, con người chỉ còn có cầu mong giấc ngủ. Tôi cũng ước mong được ngủ. Nhưng tự nghĩ: vợ tôi, nếu tin là tôi còn sống, ắt tin là tôi đương đi. Bạn hữu tôi, cũng tin rằng tôi đương đi. Mọi người cùng tin cậy nơi tôi. Tôi là một thằng tồi nếu tôi dừng bước lại.

mong ước cho năm 2011 của anh cũng như thế, dù bất cứ điều gì xảy ra, cũng chỉ mong đủ niềm tin, đủ kiên nghị để mãi đi trên con đường mà mình đã chọn – bất kể con đường đó có khó khăn, hiểm trở như thế nào

vì còn sống là còn phải đi

và các bạn của anh, anh cũng mong cho các bạn luôn gặp những may mắn, mong cho con đường mà các bạn đi năm mới này sẽ luôn bằng phẳng, luôn thuận lợi. Nhưng, nếu vì bất cứ lí do gì, chẳng hạn tạo hóa trêu ngươi, khiến con đường đó gập ghềnh đi một chút xíu, mong cách bạn hãy luôn nhớ rằng: anh – bạn hữu của các bạn, tin cậy nơi các bạn, tin rằng dù thế nào thì các bạn vẫn đương đi…

Happy New Year!

01012011
B.l.u.e
.