Bob Dylan, có lẽ trong cả chiều dài lịch sử mấy trăm năm của âm nhạc thế giới từ xưa đến nay, hiếm kiếm được tính cách nào như ông. Với mình, Bob Dylan là người viết và kể chuyện xuất sắc nhất.

Bài viết này chỉ nhằm nêu lên cảm nhận ngắn của mình về record The Freewheelin’ Bob Dylan mà mình có, nên xin phép không đi quá sâu để nói về tiểu sử của ông. Record này là một trong những record ‘có giá trị’ đầu tiên mà mình bỏ tiền mua, chỉ vì thích quá và không thể chờ ôm cây đợi thỏ đi thrift store cho tới khi nào thấy được.

Mình đánh giá The Freewheelin’ Bob Dylan là album thuộc loại hay nhất của Bob. Có những bài trong album này đã đi cùng mình qua suốt những tháng năm đẹp và nhiều suy tư, mộng ảo nhất của tuổi trẻ. Từ Blowin’ In The Wind như là bản tuyên ngôn của thanh thiếu niên thập niên 60, cho tới Girl Of The North Country đã an ủi tâm hồn mình sau cuộc tình đổ vỡ với một cô gái, à, đến từ miền Bắc. Đây là album thứ hai được thu âm của Bob, và ngạc nhiên thay, nó đánh dấu một sự thay đổi rất lớn của ông so với album đầu tay. Nó mở ra một giai đoạn mà cả nước Mỹ ngỡ ngàng trước khả năng sáng tác và diễn hát như gió thổi mây trôi, liền mạch như một nhà thơ đang kể chuyện của ông. Những bài hát của ông, đó là nhạc, đó là chuyện, và đó là thơ.

Năm đó, Bob Dylan mới được 22.

Bìa record cũng đẹp thật lạ. Đó là hình Bob Dylan cùng cô bạn gái Suze Rotolo chụp ở một góc đường thành phố New York – rất gần với căn hộ của cặp đôi này, vào một ngày tháng 2 năm 1963. Hình ảnh chàng trai trẻ khẽ nhướng vai lên, nhìn khá bình thản, và bên cạnh là cô gái tươi tắn nép sát vào tay cậu ta, đã như trở thành biểu tượng. Không hiểu sao, có điều gì đó ở bìa record này khiến mình thấy yên bình và đẹp nghệ thuật đến lạ.

Một record mà những bài hát đã vượt lên đạt tầm vĩ đại, mà ảnh bìa cũng trở thành một trong những hình ảnh có tính biểu tượng cực cao, theo mình là một record xứng để đưa vào bộ sưu tập.