Trước khi thấy hai record này ở một tiệm đĩa với giá rẻ mạt thì điều duy nhất mình biết đến ở Ealges là Hotel California; không hơn, không kém. Mình tìm thông tin trên Google nhanh thì thấy On The Border là album nằm ở khoảng giữa giữa của Eagles. Không quá non nớt như những album đầu, nhưng chưa đạt tới đỉnh cao của nghệ thuật như với Hotel California. Nó là một Eagles vẫn chỉ đang dần định hình được chính mình và dòng nhạc của mình theo đuổi.

Không nói kĩ về Their Greatest Hits 1971 – 1975 vì nó là đĩa tổng hợp, mình ít nói về đĩa tổng hợp, ngoài trường hợp như đây, nhân tiện viết thì liệt kê vào. On The Border đánh dấu một Eagles đang gắng xoá cái định kiến một ban-nhạc-country-rock. Thứ họ muốn chơi là thứ nhạc đang lên ngôi của những năm thập niên 70: hard rock và rock n roll. Trong khi thu âm On The Border, Eagles quyết định cắt đứt hợp đồng với nhà sản xuất Glyn Johns (khi chỉ mới xong có 2 ca khúc là: You Never Cry Like a LoverBest of My Love) vì Johns có khuynh hướng nghiêng quá nhiều về country rock. Sau đó Eagles tìm được Bill Szymczy. Szymczy thích thứ nhạc đầy thô ráp và nhiều đoạn guitar điện – vốn đúng thứ mà Eagles nhắm tới hơn.

Cũng cùng lúc đó, Bernie tìm đến người bạn cũ Don Felder của mình và đề nghị Felder giúp chơi vài track trong album mới. Sự hợp tác này tốt đẹp đến mức, tuy chỉ góp mặt trong 2 track là Already GoneGood Day in Hell, Felder đã hoàn toàn thuyết phục được các thành viên Eagles bằng tiếng guitar điêu luyện của mình, để rồi trở thành lead guitar của Eagles cho đến mấy chục năm sau.

On The Border đạt được thành công tàm tạm ở cả Anh và Mỹ, leo lên vị trí khá đẹp trên các bảng xếp hạng (lần lượt là #28 và #17). Điều hài hước nhất là một trong 2 ca khúc của Johns trong album này: Best of My Love lại là single chiếm vị trí đầu bảng, trong khi track được chờ đợi là Already Gone chỉ tới vị trí #32.

Tuy nhiên, hạng không hẳn đã là yếu tố quan trọng. Cá nhân mình nghĩ đây là bước đi đúng hướng của Eagles. Sự bổ sung vào đội hình một tay guitar tài ba khác (nâng tổng số tay chơi guitar trong band lên tới 3) khiến cho các bài hát của Eagles đầy giai điệu hơn. Có thể có những track trong album phần guitar vẫn có cảm giác dài lê thê và mất kết nối, nhưng thính giả khi nghe album này hoàn toàn có thể trông chờ vào một Eagles ở các album kế tiếp – khi những nhạc công của họ đã hoà cùng một nhịp.

On The Border không hẳn là một record hay tuyệt, nhưng là record xứng có trong bộ sưu tập.